Đánh giá Truy Tìm Hồi Ức Tuyết Đồng Tử là conpect trong bài viết hiện tại của blog Công Thịnh. Đọc content để biết đầy đủ nhé.
Đêm nay rất lạnh nhưng Tuyết Đồng Tử (Yuki Douji) lại rất vui. Mọi thứ đều đóng băng, gió tuyết, đêm tối, còn băng giá sắt như dao, đều khiến hắn cảm thấy thât yên bình. Thật không may, có một kẻ nọ, giữa lúc gió tuyết thổi ù ù… lại đốt một đống lửa rồi kể lể với đám yêu quái. “Tamamo no Mae đại nhân đã biến Tokyo của loài người thành địa ngục…”. “Lúc này mà đến Tokyo, sẽ là chọc giận…”. Yuki Douji gương mặt lạnh lùng như lưỡi dao, nhưng vẫn nghe thấy cái tên “Tamamo no Mae”, hắn chợt dừng tay. Lưỡi dao rút ra trước mắt hắn, đã lạnh càng thêm lạnh. Giữa Tuyết Boi và Ngọc Tảo Tiền (Tamamo no Mae) có mối quan hệ như thế nào? Hãy cùng truy tìm hồi ức để khám phá nhé.!
Truy tìm hồi ức Tuyết Đồng Tử
Source youtube: Nguyệt Tần.
Duyên khởi
Tu nữ trong thần xã rất thích chơi đùa cùng lũ trẻ.
– “Tu nữ tỷ tỷ ơi, hãy làm người tuyết nhé!”.
Thế là trong ngày đông như vậy, một người tuyết nhỏ đã được ra đời.
– “Tu nữ tỷ tỷ ơi, cho nó một thanh đao đi!”.
Cửu Vĩ Hồ Tamamo no Mae bên cạnh tu nữ cởi bỏ thanh đao của mình ra, đeo vào người tuyết.
– “Tu nữ tỷ tỷ ơi, hãy đặt tên cho nó đi!”.
Tu nữ thắt cái nơ bướm cho người tuyết.
– “Gọi là Yuki Douji nhé”.
Đêm đó, gió đêm thổi mạnh, yêu khí của thanh đao nhập vào người tuyết, người tuyết lần đầu tiên thấy được hình ảnh của thế giới, hắn đã có sự sống.
– “Ý nghĩa của sự sống là gì?”.
Người tuyết rất mơ màng, tu nữ mỉm cười trả lời: “Hãy đi tìm đi.”. “Tìm được người quan trọng rồi ngươi sẽ hiểu.”
Duyên diệt
Tuyết Đồng Tử đi qua rất nhiều núi, vượt qua rất nhiều sông, trên núi… rồi gặp được một cặp lão phu phụ thân thiện, họ đã cho Yuki Douji ở lại cùng trải qua mùa đông lạnh giá. Yuki Douji tưởng rằng sau mùa đông thì mình sẽ biến mất, nhưng yêu khí trên đao giúp hắn tiếp tục duy trì hình dạng người.
Đông lạnh đã qua, hắn từ biệt lão phu phụ, lại lần nữa bước tiếp hành trình, lúc chia tay lão phụ nói: “Có thể về bất cứ lúc nào, nơi này đã là nhà của con.” Mùa đông năm sau, Tuyết Boi đã trở lại đây nhưng nơi từng là ngôi nhà nhỏ đã biến thành đống hoang tàn. Nghe nói là cuộc chiến giữa đại yêu quái Cửu Vĩ Hồ và Âm Dương Sư đã phá hủy tất cả.
“Có thể về bất cứ lúc nào, nơi này là nhà của con…” – Tiếng nói của lão phụ vẫn còn vang vọng bên tai.
Yuki Douji cuối cùng đã hiểu được tình yêu và ý nghĩa mà tu nữ đã nói.
Yuki Douji cho đao về vỏ bọc, hắn biết nơi Tamamo no Mae muốn đi.
Gió tuyết đang thổi bất rít khắp trời, như đang đi theo hắn, lẻ loi đi về hướng Kyoto.
Tu nữ tỷ tỷ ở đây chắc hẳn là Vu Nữ – Vợ của Ngọc Tảo Tiền. Hai người có một mối tình thật đẹp nhưng lại vô cùng bi thương. Lẽ ra Nội đã có một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc bên người vợ yêu dấu và 2 đứa con song sinh của mình. Tuy nhiên tai họa ập đến đã cướp đi Vu Nữ. Sau đó Nội đã giả gái thay vợ chăm sóc con. Thật không may 2 con cũng bị sát hại. Quá đau buồn, Tamamo no Mae đã đối cháy cả kinh thành, biến Heian thành địa ngục trần gian chỉ trong 1 đêm.
Mời xem: Truyền Thuyết Về Ngọc Tảo Tiền.
Đoàn tụ
Đoạn này là ngoại truyện Âm Dương Sư của tác giả: Pom – Phạm Nữ Thu Hiền. Nếu có bất kỳ vấn đề nào về bản quyền tác giả. Vui lòng liên hệ với Công Thịnh Plus.com, chúng tôi sẽ gỡ bỏ bài viết vi phạm ngay lập tức.
– Lưu ý: Yukiwarasu là tên con thỏ tuyết của Tuyết Boi. Tin đồn rằng Yuki Douji đi qua nơi đâu thì nơi đó tuyết rơi là hoàn toàn sai. Anh ta chỉ tạo một lớp tuyết xung quanh mình để giữ cho Yukimaru không bị tan chảy.
Yuki Douji có một giấc mơ. Nhiều năm trước, khi ánh sáng đầu tiên chiếu vào đồng tử, bóng hình một người đã in sâu vào đáy mắt, lấp lánh rạng rỡ hơn sương tan dưới mặt trời. Dù ban đêm gió tuyết thét gào, cũng lui dần trước người đó. Nàng cho cậu một lý do sống.
Lúc đó, Yukiwarasu không hiểu thế nào là dịu dàng. Mãi đến khi hắn muốn quay trở về Heian, hắn mới tỏ tường ý nghĩa của từ dịu dàng ấy. Tuyết qua mùa xuân sẽ tan, hắn thấy mình đến Heian, tuyết còn bay trên nóc nhà, tuyết rơi trên cành cây anh đào khẳng khiu, một người ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt lấp lánh như chứa đầy mùa xuân – Là ánh mắt của người.
Không cha không mẹ, Yukiwarasu chỉ có anh chị em, hắn nghĩ mãi về thứ gọi là tuần hoàn, luân hồi, tuyết cũng sẽ thành nước, âm thầm lặng lẽ, rơi xuống một nơi nào đó, như thứ đọng trên gương mặt mỹ lệ trước mắt. Vô thức, cả hai nhìn thấy nhau, mỗi người một suy nghĩ, nhẹ nhàng dâng lên.
Cậu bé cô đơn thèm thuồng một người thân, “Mẹ” là như thế nào? “Ba” là gọi cho ai? Cậu thắc mắc nhìn bà lão đối diện.
– Con không có mẹ sao? Là người sinh ra con ấy.
– Còn ba?
– Là người sẽ bảo vệ mẹ con con, có phải không?
Hình như Yukiwarasu có mẹ… Mẹ cậu đang ở trước mắt cậu, nước mắt nhỏ giọt rơi, hóa thành tuyết, rồi chìm trong bóng đêm, không còn nụ cười như lúc gặp. Yuki Douji lại gần, rồi ôm chầm lấy mẹ mình, chỉ ôm được tới thắt lưng, mẹ cậu ngạc nhiên nhưng không đẩy cậu ra, ấm áp như bếp lò đang cháy, không một hạt tuyết nào có thể dính trên người còn nguyên vẹn.
Tamamo no Mae nhận ra yêu khí trên thanh đao ấy, một thanh đao đã lâu hắn không nhớ rõ tên, bị một lớp tuyết dày bao phủ, lành lạnh như gió rít mùa đông.
Cậu bé gọi Cửu vĩ hồ là mẹ.
Gương mặt cố nhân nhiều năm, lại được một cậu bé gọi là mẹ.
Hắn nhớ đến nàng thật nhiều, Yuto và Aika, ba người lẽ ra có thể sống, có thể cười hạnh phúc đến hết đời, bây giờ chỉ còn hắn cô độc, hắn cứ tưởng như vậy.
Cậu bé này là con của nàng? Hắn vẫn còn một đứa con?
Hai người ôm lấy nhau, nước mắt chảy như một lẽ tự nhiên, nếu hắn còn một đứa con, hắn sẽ bảo vệ nó thật tốt, cuối cùng hắn cũng còn người thân, lý do sống lại bùng dậy như một tam muội chân hỏa, hừng hực mãi không tắt.
Xem thêm: Truyền Thuyết Về Ngọc Tảo Tiền.